Ngôn ngữ cơ thể có chung 1 nguồn gốc
Phần lớn các dấu hiệu giao tiếp cơ bản đều giống nhau trên khắp thế giới. Khi
vui, người ta cười. Khi buồn hay tức giận, người ta cau mày hoặc tỏ ra cáu bẳn. Gật
đầu là dấu hiệu thường biểu hiện ý “phải” hay đồng ý. Đó là một kiểu hạ thấp đầu và
có thể là điệu bộ bẩm sinh, bởi vì người mù bẩm sinh cũng sử dụng điệu bộ này. Lắc
đầu từ bên này sang bên kia để tỏ ý “không” hoặc không tán thành cũng là một điệu bộ
phổ biến, xem ra nó có từ thời thơ ấu. Khi đứa trẻ no sữa, nó quay đầu từ bên này sang
bên kia để từ chối vú mẹ; còn khi ăn no, nó lắc đầu từ bên này sang bên kia để ngăn
người lớn cố bón thức ăn vào miệng mình. Qua việc thực hiện này, trẻ nhanh chóng
học được cách biểu lộ sự không đồng ý hoặc thái độ tiêu cực.
Điệu bộ lắc đầu truyền đạt ý “không” và có nguồn gốc từ việc bú vú mẹ.
Nguồn gốc phát triển của một số điệu bộ có thể bắt nguồn từ động vật thời tiền
sử. Chẳng hạn, “cười” là một điệu bộ đe dọa đối với hầu hết các loài động vật ăn thịt ,
nhưng đối với loài linh trưởng, “cười” kèm theo điệu bộ không đe dọa biểu lộ sự phục
tùng.
Nhe răng và phồng mũi lên bắt nguồn từ động tác tấn công của loài linh trưởng.
Cười nhếch mép là dấu hiệu cảnh báo cho những con vật khác biết rằng nếu cần thiết,
chúng sẽ dùng răng tấn công hoặc tự vệ. Đối với con người, điệu bộ này dùng có ý
nghĩa tương tự, mặc dù con người thường không tấn công bằng răng.
Mũi phồng lên giúp cơ thể thu nạp được nhiều không khí để chuẩn bị cho việc
đánh nhau hoặc bỏ chạy. Trong thế giới động vật linh trưởng, điệu bộ này cho thấy
chúng đang cần được hỗ trợ để vượt qua mối đe dọa sắp xuất hiện. Trong thế giới loài
người, nhếch mép biểu hiện thái độ tức giận và khó chịu khi người ta cảm thấy bất ổn
về thể chất hay tinh thần.